nếu không là tình yêu h
Trong tình huống đó, nếu em là bạn của C thì em sẽ khuyên bạn không nên làm như vậy. Vì đây là nói dối, không tôn trọng sự thật, nếu mọi người biết sự thật thì mọi người sẽ không còn tin tưởng bạn nữa; Đặc biệt nếu bạn đăng tin sai sự thật lên mạng xã hội
"Nếu như yêu" là một câu chuyện xúc động, đầy tính nhân văn và tình người về quá trình đi tìm nguồn gốc xuất thân của hai cô gái, xoay quanh họ là những mối quan hệ gia đình, bạn bè, công việc, có mâu thuẫn, có hiểu lầm, có xung đột, giận hờn nhưng trên hết là lòng bao dung, tình yêu thương nhân ái giữa con người với con người luôn tràn đầy.
1 tình yêu đúng nghĩa chỉ đến khi không quá vội vàng Tình yêu đích thực không dành cho những người vội vàng. Nếu chỉ vì cảm thấy mệt mỏi khi phải chờ đợi quá lâu sự xuất hiện của ai đó bạn có thể phạm phải sai lầm.
Truyện nếu như chưa từng yêu anh Review truyện Nếu như chưa từng yêu anh Dù có ai chửi rủa, dù trời có sập xuống, ba năm nay Ngôn Tiểu An vẫn đinh ninh rằng Lục Vân Trạm là trạm dừng cuối cùng của đời mình, rằng cô yêu chỉ có thể là anh. Tình yêu của cô dành cho anh quá tha thiết, nhưng có lẽ cô sắp không chịu được nữa.
Chàng trai Yoo Min-woo ( Song Seung-heon) trong một ngày mưa tình cờ gặp gỡ một cô gái dễ thương, trong sáng và mạnh mẽ, họ yêu nhau và đi đến hôn nhân, nhưng bất hạnh thay, ngay trong ngày thành hôn, cô gái ấy vĩnh viễn ra đi để lại trong lòng chàng trai nhiều nuối tiếc.
Süddeutsche Zeitung Bekanntschaften Sie Sucht Ihn. Phần kết Đầu mùa hạ, hoa cúc dại nở vàng rực khắp mọi ngọn đồi. Tôi và Cảnh Mạc Vũ đẩy xe lăn của ba tôi, đứng trước ngôi mộ phủ đầy hoa cúc dại. Hình ảnh mẹ tôi trên bia mộ vẫn xinh đẹp như ngày nào. Ba tôi chống tay lên thành xe lăn, đứng dậy. Tôi muốn đỡ ông nhưng Cảnh Mạc Vũ kéo tay tôi lại. Cơ thể yếu ớt của ba tôi được cây gậy chống đỡ. Ông chậm rãi đi đến gần ngôi mộ, đặt bàn tay khô héo lên tấm bia, khóe miệng cong lên. Đó là nụ cười vui vẻ hiếm thấy trên gương mặt ba tôi. Hôm nay, dường như ba tôi cố ý để mẹ tôi nhìn thấy dáng vẻ phong độ của ông. Ông mặc bộ le trắng mới mua, tóc nhuộm đen nhánh, trông rất nổi bật. Tôi còn nhớ lúc nhỏ, khi ba dẫn tôi đến thăm mẹ, ông không chỉ một lần nói với tôi “Mẹ con thích nhất nơi này. Ba đã hứa với mẹ con, đợi ba giải quyết xong những việc cần làm, nhất định ba sẽ cùng mẹ con đến ngắm mặt trời mọc và mặt trời lặn ở đây mỗi ngày. Không có máu tanh, tránh xa thù hận, chỉ có ba và mẹ con sống yên bình… Nhưng bây giờ ba vẫn còn nhiều chuyện phải làm, con và Mạc Vũ còn nhỏ, ba không yên tâm…” Bây giờ nụ cười của ba nói cho tôi biết, cuối cùng ông cũng yên tâm về tôi và Cảnh Mạc Vũ. Đứng trước ngôi mộ một lúc lâu, ba tôi mới lưu luyến ngồi lại xe lăn. “Ba, ba mệt rồi, chúng ta về thôi!” Tôi nói. Ba tôi lắc đầu. “Ngôn Ngôn, Mạc Vũ, ba biết các con không bận tâm ba để tài sản cho người nào. Nhưng ba vẫn lập di chúc ở chỗ luật sư Trần. Ba quyết định để lại Cảnh Thiên cho Mạc Vũ. Còn nhà cửa, cổ phiếu và tiền mặt, ba để lại cho Ngôn Ngôn.” Nói xong, ông lấy từ chỗ tựa xe lăn một tập tài liệu, đưa cho chúng tôi. Giá trị tài sản và bất động sản sau khi được đánh giá trong tập tài liệu khiến tôi giật mình. “Sao nhiều như vậy?” “Ba vất vả quá nửa đời người, đương nhiên tích lũy được chút ít.” “Vậy sao ba không nói cho con biết?” Sớm biết trong tay ba tôi có nhiều tiền như vậy, tôi đã không cần vì vấn đề tài chính của Cảnh Thiên gặp nguy cơ, vất vả chạy đông chạy tây tìm người giúp đỡ, tìm người đầu tư, càng không cần bán đấu giá mỏ quặng ở núi đất đỏ. Ba tôi liếc Cảnh Mạc Vũ, ánh mắt mang hàm ý sâu xa. Ông cười, nói “Nếu ba không để lại đống đổ nát cho con, liệu Mạc Vũ có quay về sớm như vậy không?” Cuối cùng tôi cũng hiểu ra vấn đề. Thì ra tất cả đều là kế hoạch của ba tôi, ông cố ý đẩy tôi vào bước đường cùng, chỉ còn cách dựa dẫm vào Cảnh Mạc Vũ. “Sao ba biết anh ấy sẽ quay về” “Vì ba rất hiểu nó. Dù con không còn là em gái, không còn là vợ nó, con vẫn là người quan trọng nhất trong lòng nó, là người nó nhớ thương nhất.” Tôi ngồi xuống trước mặt ba, nhẹ nhàng ngả đầu lên đùi ông. “Ba, con cám ơn ba!” “Ngôn Ngôn, ba có thể nghĩ cách để Mạc Vũ lấy con hai lần, nhưng không có lần thứ ba đâu, sau này ba không thể giúp con…” “Ba yên tâm, sẽ không có lần thứ ba đâu ạ!” Tôi và Cảnh Mạc Vũ đồng thanh đáp. Làn gió thổi qua, mang theo mùi hương hoa cúc nhàn nhạt, dịu dàng như bàn tay người mẹ. Tuy trong ký ức của tôi không có kỷ niệm về sự dịu dàng của mẹ nhưng tôi tin, đó nhất định là cảm giác mềm mại nhất, ấm áp nhất trên cõi đời này, có thể chạm tới tận đáy sâu lòng người. Cảnh Mạc Vũ nắm chặt tay tôi, kiên định không rời. Ngoại truyện về Cảnh Mạc Vũ Action 1 Tuyết ở Washington Ngày cô bỏ đi cũng là một ngày mùa đông, tuyết rơi đầy trời. Sau đó, mùa đông không đi qua, tuyết cũng không ngừng rơi... Đêm Bình an đêm ngày 24/12 tối mù mịt, Washington phủ một màu tuyết trắng xóa. Tiếng cười nói và nhạc Giáng sinh vui vẻ tràn ngập không gian. Tuyết bám trên cửa sổ và mái hiên thỉnh thoảng rơi xuống. Cả buổi tối vùi đầu vào tập tài liệu dày cộp, đến lúc này anh mới day day huyệt thái dương rồi cầm cốc cà phê bên cạnh đưa lên miệng. Anh phát hiện trong cốc chỉ còn giọt cà phê cuối cùng, theo thành cốc rơi xuống. Anh nâng cốc cà phê trống không một lúc lâu sau mới có thể kìm nén nỗi đau đột ngột tràn lên trong lồng ngực. Anh lại quên mất, cô không còn ở bên anh, sẽ không còn ai lặng lẽ rót đầy cốc cà phê nóng cho anh trong lúc anh chuyên tâm làm việc. Lúc bấy giờ, anh tưởng cà phê trong cốc uống mãi không cạn, giống như tình yêu của cô dành cho anh là vô tận. Hóa ra, cốc cà phê cũng có ngày uống cạn, tình yêu của cô cũng có ngày kết thúc. Đặt chiếc cốc xuống bàn, anh tiếp tục xem lài liệu. Thế nhưng, những hàng chữ tiếng Anh trên văn bản đột nhiên trở nên hỗn loạn, anh buồn bực đóng tập tài liệu, cởi áo đi vào nhà tắm. Dòng nước xối xả gột rửa làn da mang lại cảm giác đau rát. Dầu tắm có mùi cây cỏ lẫn mùi trà xanh dưới tác động của nước nóng dần dần lan tỏa khắp phòng tắm. Anh hít một hơi thật sâu, lặng lẽ ngửi mùi hương đó. Mùi dầu tắm rất thơm, rất giống mùi hương trong kí ức, chỉ là thiếu vị ngọt ngào đặc biệt. Anh không nhớ rõ bao nhiêu năm trước, anh chỉ nhớ lúc đó cô vẫn là thiếu nữ tuổi vị thành niên nhưng đã mang vẻ đẹp lung linh, đôi mắt long lanh như hồ nước lúc nào cũng tràn ngập ý cười. Một buổi tối, anh lê tấm thân mệt mỏi về nhà, cô đang ngồi trên sô fa xem ti vi. Hình như cô vừa tắm xong. Bộ váy ngủ vàng nhạt làm tôn lên khuôn mặt trái xoan yêu kiều, giống tia nắng ấm áp chiếu xuống biển sâu lạnh lẽo, xua tan sự hiu quạnh ở nơi sâu nhất trong trái tim con người. Anh ngồi xuống cạnh cô, véo bờ má non mềm của cô. “Muộn như vậy rồi vẫn chưa ngủ? Em lại không nghe lời rồi.” “Người ta đang đợi anh mà, đúng là đồ vô lương tâm!” cô trừng mắt với anh nhưng đôi đồng tử đen láy vẫn là ý cười phơi phới. Một mùi hương ngọt ngào anh chưa từng ngửi thấy tỏa ra từ người cô khiến anh có cảm giác chếch choáng. Anh giơ tay kéo cô vào lòng, gí mũi vào cổ cô hít một hơi thật sâu. “Thơm quá, là mùi gì vậy?” Cô cúi xuống ngửi ngửi cổ áo mình. “Dầu tắm em mới mua, anh thích mùi này à?” Anh lại hít một hơi thật sâu rồi gật đầu. “Ừ, anh thích.” Kể từ đó, trên người cô vĩnh viễn có mùi thơm này. Mùi hương quen thuộc đến mức không cần nhìn anh cũng biết là cô bên cạnh anh. Sau khi ra đi, anh không còn ngửi thấy mùi hương đó nữa. Anh có cảm giác mình giống như một con nghiện không tìm ra thuốc phiện. Anh cho người đi mua tất cả các loại dầu tắm có trên thị trường, từ Chanek, Doir, La e... Các loại dầu tắm thuộc nhãn hiệu nổi tiếng anh đều ngửi qua nhưng không đúng loại cô thường dùng. Anh còn tự mình đi siêu thị và trung tâm thương mại tìm kiếm nhưng vẫn không tìm ra mùi hương trên cơ thể cô. Lúc này anh mới hiểu tại sao tình yêu của cô lại khô cạn. Cô có thể vì một câu anh tùy tiện nói ra “anh thích” mà hết ngày này qua ngày khác, hết năm này qua năm khác chỉ dùng một loại dầu tắm, trong khi anh chưa từng chú ý đến nhãn hiệu của nó. Không phải anh không yêu cô. Chỉ là trong mối quan hệ tình cảm bất bình đẳng này, cô và anh giống như lửa và băng. Ngọn lửa của cô đã lụi tàn nhưng đổi lại là sự tan chảy của anh. Cô nói cô đã thua, thật ra không có ai thua, ai thắng, vì cả hai đều thương tích đầy mình. Sau đó một ngày, anh vô tình ngửi thấy mùi hương đó trên đường. Anh đi tìm suốt hai con phố. Cuối cùng, một cô gái người Trung Quốc xa lạ nói cho anh biết, đó là nhãn hiệu dầu tắm của Trung Quốc, có mùi cam thảo và trà xanh, một chai chưa đến mười nhân dân tệ. *** Tắm xong, anh mặc áo choàng tắm rồi ngồi xuống sofa. Mùi hương trên người vẫn chưa bay hết, anh mơ hồ cảm thấy cô vẫn đang ở bên cạnh mình. Giống một đêm anh hoàn toàn đánh mất lý trí, ra sức chiếm đoạt cô. Sau trận kích tình, cô yên lặng nằm trên sofa, gối đầu lên đùi anh, để mặc anh sấy khô mái tóc dài của cô. Sau đó, cô từ từ tìm vào giấc ngủ. Cô đã khóc trong giấc mơ, giọt nước mắt nóng hổi của cô chảy xuống đầu gối anh. Anh biết cô rơi lệ vì mình. Anh muốn giúp cô thổi khô nước mắt, nhưng anh càng thổi, mắt cô càng đẫm lệ. Trong lòng đột nhiên rung động, anh nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt cô. Nước mắt thấm vào đầu lưỡi anh, có vị đắng chát và một nỗi bi thương không thể nói thành lời. Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, bế cô lên giường, nằm xuống ôm cô. Kể từ đêm hôm đó, anh thực sự coi cô là một người phụ nữ, người phụ nữ của anh. Hoa tuyết lóng lánh bay khắp không trung. Căn phòng trống không càng trở nên lạnh lẽo trong đêm Bình an. Anh châm một điếu thuốc. Đốm lửa trên đầu ngón tay chập chờn. anh hít một hơi thật sâu để điếu thuốc làm tê liệt sự đau đớn trong từng tế bào thần kinh trên người anh. Điện thoại di động đổ chuông. Anh bắt máy, đầu kia vọng lên tiếng Anh kiểu Mỹ rất chuẩn của Ngô Khâu “Anh họ, ra ngoài chơi đi! Đêm nay là đêm “Christmas baby”, đảm bảo anh sẽ có một đêm Bình an cả đời khó quên”. Anh trả lời bằng một giọng lãnh đạm “Anh không có hứng thú với con gái Mỹ, mọi người cứ chơi đi.” “Có cả gái Châu Á, mỹ nhân Hàn Quốc...” “Khỏi, anh không đi đâu, tài liệu của chú hai đưa, anh vẫn chưa xem xong.” Nghe giọng nói không chút hứng thú của anh, Ngô Khâu không bắt ép, hậm hực tắt điện thoại. Anh tắt điếu thuốc, quay về thư phòng, mở tài liệu vừa nãy, tiếp tục nghiên cứu. Mấy tháng nay, người của Ngô gia đã hiểu quá rõ năng lực của anh, thế nhưng không ai biết, anh phải nỗ lực như thế nào trong những đêm cô tịch. Cô nói “Cảnh Mạc Vũ! Đợi đến ngày có bản lĩnh đòi về, anh hãy đến nói với tôi câu này.” Câu nói của cô đến bây giờ vẫn cứ như cây kim cắm vào trái tim anh, thường xuyên nhắc nhở anh đợi đến ngày anh có năng lực, anh nhất định sẽ đến trước mặt cô, đòi lại tình yêu, tình thân và cả sự tôn nghiêm mà anh đã đánh mất. Chắc chắn sẽ có ngày, anh xin thề là như vậy. Action 2 Đêm Giáng sinh Washington, nước Mỹ. Đêm Giáng sinh, cả thành phố phủ một màu tuyết trắng, chìm trong không khí tưng bừng, nhộn nhịp, suốt đêm không ngủ. Anh ngồi một mình trong một quán cà phê nhỏ, nghe nhạc Giáng sinh, hít mùi vị cà phê. Hôm nay, anh đã ngồi ở quán cà phê này một ngày, uống không biết bao nhiêu cốc cà phê, không phải vì mùi vị cà phê đặc biệt, chỉ là nhân viên phục vụ ở đây sẽ liên tục rót cà phê cho khách. Chỉ cần ly cà phê của khách uống trống không, nhân viên sẽ tự động đi đến đấy rót đầy. Vì vậy, anh mới quên cả chuyện rời đi. Một bé gái tóc đen, mắt đen đi qua cửa sổ đọng đầy tuyết, dường như thấy hình bóng anh, cô bé ngẩng đầu, chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn anh. Gương mắt trắng trẻo, mái tóc tơ mềm, bàn tay nhỏ nhắn, mũm mĩm của bé gái lập tức chạm vào nơi mềm mại nhất ở tận sâu trái tim anh. Không gian như lùi về hai mươi năm trước, anh đứng ngoài cửa phòng học của một trường mẫu giáo ở thành phố A. Bên trong lớp học, đám trẻ nô đùa ầm ĩ, cô ngồi một mình, yên lặng ở trong góc. Cô cúi thấp đầu, mái tóc mềm mại che khuất khuôn mặt. Anh đi vào trong, khẽ vén mái tóc cô. “Ngôn Ngôn, em sao vậy? Bạn nào bắt nạt em phải không?” Cô nhướng mày, đôi mắt to tròn ngấn nước. “Anh, tại sao các bạn đều có mẹ, còn em không có? Hay là mẹ không cần em nữa? Tại sao mẹ lại bỏ rơi em?” Lúc đó anh mới chín tuổi, lần đầu tiên nếm trải cảm giác đau thắt ruột gan. “Ngôn Ngôn, không phải mẹ không cần em, mà mẹ đi đến một nơi rất xa. Trước khi đi, mẹ còn nắm chặt tay em, nói không nỡ rời xa em, nhưng mẹ không thể không đi...” Cô chớp mắt, nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu. “Mẹ chết rồi đúng không anh? Giống chú Lưu ấy, một khi nhắm mắt, không bao giờ có thể mở ra...” “Đúng vậy.” Cô lại cụp mí mắt, bàn tay nhỏ bé nắm chặt gấu váy. Anh tưởng cô sẽ khóc nhưng cô không hề rơi nước mắt. Lúc cô ngẩng đầu, hàm răng cắn chặt đôi môi đỏ mọng, giọt lệ như hạt thủy tinh vẫn đọng lại trên viền mắt đỏ ửng. Cô không để nước mắt chảy xuống. “Thế anh có rời xa em không?” Anh cảm thấy hàm răng của cô không phải dày vò đôi môi cô mà là trái tim anh. Anh dang hai tay, ôm chặt cơ thể mềm mại của cô, từ tốn trả lời “Anh sẽ không rời xa em, anh sẽ mãi mãi ở bên cạnh Ngôn Ngôn...” Lúc đó, anh không hiểu hai từ “mãi mãi” có ý nghĩa như thế nào, càng chưa từng nghĩ hai từ “mãi mãi” đã trở thành tâm nguyện không thể thay thế trong lòng cô gái nhỏ. Cô luôn tin tưởng vào lời hứa “mãi mãi” của anh. Cô luôn chờ đợi lời hứa “mãi mãi” của anh. Vậy mà anh lại dứt khoát từ chối khi cô lấy hết dũng khí bày tỏ tình cảm với anh. Cô phải đấu tranh tư tưởng rất lâu mới có dũng khí đứng trước mặt anh trai cô, nói câu đó “Người em yêu chính là anh!” Thế nhưng anh không những không cự tuyệt mà còn hết lần này đến lần khác chứng minh cho cô thấy, anh chỉ coi cô là em gái, anh không thể yêu cô. Anh tưởng làm vậy là tốt cho cô. Thái độ lạnh lùng của anh đối với tình yêu đã khiến biết bao người con gái bị tổn thương, anh sợ sẽ làm tổn thương cô... Cho đến khi cô tin lời anh, chấp nhận buông tay, cho đến khi cô thản nhiên nói “Em không cần anh nữa, anh đi đi...” Lúc đó, anh mới hoảng hốt nhận ra, không một người anh trai nào có thể mãi mãi ở bên cạnh em gái của mình, chỉ có một người đàn ông mới có thể vĩnh viễn ở bên cạnh người phụ nữ của anh ta. Trong hai mươi năm cuộc đời, không một cô gái nào đủ khả năng làm tan chảy trái tim băng giá của anh, cũng không phải vì anh sinh ra đã lạnh lùng, mà vì trái tim anh đã bị một người con gái chiếm trọn từ lâu. Kể từ lúc thốt ra lời hứa “mãi mãi”, từ đáy lòng anh đã thích cô, muốn bảo vệ cô, không muốn cô bị tổn thương. Có lẽ đó không hẳn là tình yêu nam nữ thuần túy nhưng cũng không phải là tình cảm anh em. Điều bi ai trong cuộc đời không phải là sau khi đánh mất cô mới hối hận, mà lúc anh trân trọng cô hơn cả tính mạng của mình, anh lại không hề phát hiện ra điều đó, vì vậy cô cũng không biết... Điện thoại di động đổ chuông, là mẹ anh gọi điện giục anh về nhà ăn cơm. Lúc này anh mới nhớ ra, lễ Giáng sinh là đêm đoàn tụ quan trọng nhất của người Mỹ, người nhà đã đợi anh rất lâu. Nhét tờ một trăm đô la Mỹ vào tay cô nhân viên phục vụ chuẩn bị rót café ình, anh nói không cần trả lại tiền thừa rồi lập tức lao vào cơn giá lạnh. Đạp chân trên lớp tuyết mỏng, anh bỗng thấy căm ghét đất nước này, căm ghét khí hậu Washington, bởi thời tiết giá lạnh sẽ khiến anh nhớ bàn tay ấm áp nhất. Trong đêm tuyết rơi, cô lạnh đến mức toàn thân run rẩy nhưng vẫn nắm chặt hai tay anh, đưa lên miệng thổi phù phù. “Anh có lạnh không?” Anh lắc đầu, mở vạt áo, ôm cả người cô vào lòng. Lúc đó, dù trời giá rét đến mấy, anh cũng không cảm thấy lạnh. Có những tình yêu, lúc thì sôi nổi, thề gắn bó keo sơn nhưng đến lúc hạ màn thì trong lòng chẳng lưu lại vết tích, cùng lắm là trở thành câu chuyện cười của buổi trà dư tửu hậu. Có những tình yêu, lúc yêu hết sức nhẹ nhàng, tĩnh lặng như nước, nhưng sau khi chia tay sẽ trở thành nỗi đau không thể xóa nhòa, dù không chạm vào cũng cảm thấy nhói buốt trong lòng. Anh sẽ không vĩnh viễn ở lại mảnh đất Washington lạnh lẽo này. Rồi sẽ có ngày anh quay về, quay về tìm lại cảm giác ấm áp trong trái tim anh. Ngoại truyện Tình yêu chân thành Action 1 Về nhà Lúc tờ mờ sáng, cả thành phố chìm trong giấc ngủ say, không một tiếng động. Cơn gió đêm hiu quạnh bắt được một người đàn ông đang về nhà, cố hết sức để chui vào người anh, như muốn hút một chút hơi ấm. Cảnh Mạc Vũ kéo chặt vạt áo khoác nhưng cũng không thể ngăn cản nhiệt độ cơ thể bị gió lạnh cuốn đi. Nhưng nghĩ đến việc sắp được ôm người phụ nữ ấm áp ấy ở trên giường, gió lạnh đến mức nào cũng không thể dập tắt được ngọn lửa đang cháy hừng hực trong tim anh. Cảnh Mạc Vũ âm thầm vào nhà. Tuy mệt mỏi đến mức đầu óc hỗn loạn, anh vẫn vào phòng tắm trước, gột rửa khí lạnh trên người rồi mới lặng lẽ lên tầng trên. Đẩy cửa phòng trẻ sơ sinh, nhờ ánh trăng bên ngoài cửa sổ, anh yên lặng ngắm nhìn em bé đang ngủ say trên giường. Gương mặt trắng nõn, múp míp, hơi thở nhè nhẹ, ngón cái ngậm trong miệng, cái miệng nhỏ không ngừng mút chụt chụt. “Con giống hệt mẹ con lúc nhỏ.” Cảnh Mạc Vũ mỉm cười, rút ngón tay ra khỏi miệng con trai, bỏ vào trong chăn rồi lặng lẽ ra khỏi phòng. Về phòng ngủ, anh dễ dàng đi đến bên giường, chui vào chăn, nằm xuống dù trong phòng không có ánh sáng. Anh còn chưa nằm tử tế, thân hình mềm mại, ấm áp ở bên cạnh không hề cự tuyệt cơ thể giá lạnh của anh, xoay người áp sát vào anh. Cô không hỏi anh tại sao về muộn, bởi cô đã biết nguyên nhân. Cảnh Mạc Vũ lặng lẽ nhắm mắt. Anh còn nhớ đến đêm đầu tiên anh và cô ôm nhau ngủ như thế này, đó là đêm thứ ba sau khi họ kết hôn. Lúc bấy giờ, anh đang chìm vào giấc ngủ, cô âm thầm áp sát vào người anh. Cơ thể ấm áp, mùi hương dìu dịu của cô đột nhiên mang lại cho anh cảm giác đặc biệt. Tối hôm đó, anh không hề chợp mắt. Anh cho rằng, hằng ngày được ôm người phụ nữ này qua đêm dài dằng dặc, dù bị mất ngủ cũng không đến nỗi khó chịu. Action 2 Baby đính ước Một ngày nọ, ông bố chỉ hận không thể hái được mặt trăng trên trời xuống để làm đồ chơi cho con trai. Tâm trạng của anh rất tốt, anh bế con trai, hôn lên gương mặt tròn xoe của cậu bé. “Nghe nói bây giờ tỷ lệ nam nữ mất cân đối nghiêm trọng, hai mươi năm sau đàn ông tìm vợ rất khó. Vì vậy, ba sẽ kiếm trước cho con một cô vợ xinh đẹp...” Bà mẹ nào đó vội vàng giằng lấy con trai, lên tiếng phản đối con trai bị mất quyền tự do yêu đương “Bây giờ là thời đại nào rồi mà anh còn bày trò đính ước từ nhỏ? Anh rảnh thì làm việc nghiêm chỉnh đi, có được không?” “Anh cũng chỉ là đề phòng bất trắc. Hơn nữa, con gái của Dương Lam Hàng rất đáng yêu. Nếu nhìn thấy, chắc chắn em sẽ thích...” “Thật không?” Nghĩ đến khí chất phi phàm của giáo sư nào đó, đôi mắt bà mẹ nào đó sáng rực, con gái của vị giáo sư kia, không cần nhìn cũng biết rất đáng yêu. “Ngôn Ngôn, em đi đâu thế?” “Nói miệng không ăn thua, em phải đi tìm tín vật mới được!” Hết Thực hiện bởi nhóm Biên tập viên Gác Sách Chimcanhcut100786 – Kú đốm – lanabenet Tìm - Chỉnh sửa - Đăng
Bạn đang đọc truyện Nếu Không Là Tình Yêu full đã hoàn thành của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm. Nếu không là tình yêu thì tại sao phải bất chấp tất cả để giành lấy người đó? Nếu không là tình yêu thì tại lại bất chấp tất cả mà từ bỏ người đó cũng chỉ vì mong muốn người đó sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn? Tuổi thơ Cảnh An Ngôn gắn liền với Cảnh Mặc Vũ - người anh không cùng máu mủ nhưng thay mẹ đã khuất, thay cha bận rộn để chăm sóc cô. Tình cảm thân thuộc dần nảy nở thành một loại tương tư, ăn sâu bén rễ vào trái tim cô gái. Trong một lần nói chuyện với Cảnh Mặc Vũ, những lời nói tình cờ của anh như tiếp thêm cho Cảnh An Ngôn động lực để cô vượt qua ranh giới mong manh của tình yêu - tình thân. An Ngôn chính là như vậy - dám yêu, dám từ bỏ. Ngược lại, Cảnh Mạc Vũ - yêu quá sâu đậm đến nỗi không nhận ra được tình yêu đã xuất phát từ rất lâu rất lâu rồi. Bên cạnh đó, còn có những truyện cũng vô cùng hay và hấp dẫn mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Đen Trắng hay Chàng Rể Phế Vật.
Giống như các tác phẩm đình đám khác, Nếu Không Là Tình Yêu của Diệp Lạc Vô Tâm lại gây rúng động độc giả trẻ với mối nhân duyên ngang trái, vừa có tình thân vừa có tình yêu của Cảnh Mạc Vũ và Cảnh An Ngôn. Mời bạn cùng kéo xuống để tiếp tục nhé! Diệp Lạc Vô Tâm – cô thuộc thế hệ 8x vậy nên có giọng văn chững chạc hơn trong những cuốn truyện, tiểu thuyết. Cô là một nhà văn, người sáng tác truyện, tiểu thuyết có bằng cao nhất trong những tác giả viết truyện ngôn tình – bằng tiến sĩ. Truyện của Diệp Lạc Vô Tâm có những kết thúc truyện vô cùng gợi mở, không đơn thuần chỉ là kết thúc Happy Ending, mang lại cho người đọc rất nhiều hứng thú. Tác giả truyện Nếu Không Là Tình Yêu bên trái Hiện nay, Diệp Lạc Vô Tâm là một cây bút nữ cực kỳ được yêu thích ở Trung Quốc, và một số thông tin về cô, đời sống riêng tư cũng được gói gọn vào hai từ “ bí mật”. Vậy nên, những cuốn tiểu thuyết Diệp lạc Vô Tâm được giới trẻ săn lùng, tìm kiếm, dù chỉ có một hay hai chương ngắn ngủi nhưng những độc giả vẫn không ngừng từ bỏ đam mê và sự yêu thích dành cho Diệp Lạc Vô Tâm. Thông Tin Cơ Bản Về Truyện Công ty phát hànhĐinh TịNgày xuất bản2019-11-01 000000Kích x cmLoại bìaBìa mềmNhà xuất bảnNhà Xuất Bản Văn Học Nội Dung Truyện Nếu Không Là Tình Yêu Nhân vật chính trong tiểu thuyết này là hai anh em một nhà nhưng không cùng huyết thống, Cảnh Mạc Vũ và Cảnh An Ngôn. Cảnh Mạc Vũ là con nuôi của gia đình họ Cảnh, anh và người em gái Cảnh An Ngôn đã cùng nhau trải qua những tuổi đời tươi đẹp từ khi còn nhỏ cho đến lúc trưởng thành. Vì cố gắng hạ sinh An Ngôn, mẹ của cô đã ra đi để nhường lại sinh mạng cho đứa con gái bé bỏng. Cả hai người anh em cùng nhau chung sống, cùng nhau sinh hoạt, cùng cười, cùng ăn, cùng tắm, chia sẻ mọi buồn vui trên đời với nhau, người anh Mạc Vũ luôn yêu thương và chăm sóc em gái An Ngôn một cách tận tình. Tình cảm của Cảnh Mạc Vũ với Cảnh An Ngôn chỉ đơn thuần là tình thân, tình cảm anh em trong một nhà. Thế nhưng, đối với Cảnh An Ngôn thì lại khác, trong cô nảy sinh một thứ tình cảm đặc biệt dành cho Cảnh Mạc Vũ. Và cô cũng đã sớm nhận ra mình đã yêu chính anh trai của mình mất rồi. Thông qua sự sắp xếp của người cha, hai người anh em này, trớ trêu thay, đã trải qua một đêm với nhau, Cảnh An Ngôn đã mất đi lần đầu tiên của mình. Do đó, hai người buộc phải tổ chức hôn lễ. Tuy nhiên, trong ngày cưới hôm ấy, Hứa Tiểu Nặc, một người con gái luôn tự nhận là bạn gái của Cảnh Mạc Vũ đã xuất hiện và còn thể hiện những cử chỉ thân mật với anh. Chứng kiến cảnh đó, Cảnh An Ngôn lòng đã sinh ghen tức, dậy sóng. Thậm chí, ngay cả trong cơn say vì quá chén, Cảnh Mạc Vũ vẫn luôn gọi tên của Tiểu Nặc. Thấy Cảnh Mạc Vũ vẫn còn tình cảm với mình, Hứa Tiểu Nặc ngày càng lấn tới và gây nhiều khó dễ cho Cảnh An Ngôn. Trong tình cảnh đó, An Ngôn lại gặp một vấn đề, đó là mắc bệnh đau tim di truyền từ mẹ của mình. Và một thời gian sau đó, cô nhận ra rằng mình đang mang thai đứa con của Mạc Vũ. Với tình trạng sức khỏe của mình thì Cảnh An Ngôn biết rằng bản thân khó lòng giữ lại đứa con đầu lòng này. Nhưng vì tình yêu của mình với Cảnh Mạc Vũ, cô không từ bỏ và cố gắng giữ đứa con này đến cùng. Đau buồn thay, tình trạng sức khỏe của cô quá yếu, không đủ sức để giữ được đứa bé. Việc này làm cho sức khỏe cô ngày một yếu hơn. Trong khi đó, Hứa Tiểu Nặc cũng không hề buông tha cho cô, luôn tìm đủ mọi cách để hãm hại. Sau một lần bắt tại trận vụ thân mật của Cảnh Mạc Vũ và Hứa Tiểu Nặc, Cảnh An Ngôn cuối cùng cũng dứt khoát đưa ra quyết định ly hôn. Mặc cho Mạc Vũ có ra sức thuyết phục và xin lỗi, An Ngôn vẫn một mực ly hôn. Cảnh An Ngôn biết rằng cuộc hôn nhân này là sự miễn cưỡng đối với Cảnh Mạc Vũ, và cô cũng đã gây ra nhiều sự phiền toái cho anh, nên dù yêu thương rất sâu đậm, cô vẫn quyết định chia tay. Sau cuộc ly hôn với Cảnh An Ngôn, thì Cảnh Mạc Vũ cũng bị đuổi ra khỏi Cảnh gia. Nhưng lúc này đây, cũng là lúc bố mẹ ruột của Mạc Vũ đang ra sức tìm anh. Sau đó thì anh cùng bố mẹ ruột sang Mỹ, trước khi đi, anh còn mạnh miệng nói một cách dõng dạc “…Những thứ tôi đã mất, rồi cũng có ngày tôi sẽ đòi về toàn bộ”. Hai năm sau đó, Cảnh Mạc Vũ từ Mỹ trở về Trung Quốc và hạ quyết tâm khiến cho đứa em gái Cảnh An Ngôn phải yêu lại mình từ đầu. Cảm Nhận Của Độc Giả Về Truyện Với số điểm trung bình đạt 5/5 cho truyện Nếu Không Là Tình Yêu. Chứng tỏ đây là một tác phẩm cực kỳ giá trị mà bạn nên đọc qua một lần trong đời! Lời Kết Hy vọng những quan điểm cảm nhận của chúng mình trong bài review truyện Nếu Không Là Tình Yêu này sẽ giúp bạn đọc hiểu được các giá trị của tác phẩm và nắm được nội dung cốt lõi của nó. Chúc bạn có thật nhiều sức khỏe và thành công. Hẹn gặp lại!
0 Combo sách hay Sách Kinh Tế Đầu Tư Tài Chính Phân tích kỹ thuật Technical Analysis Phân tích cơ bản Fundamental Analysis Sách Bất Động Sản Sách Kỹ Năng Sách Ngoại Ngữ Sách Tôn Giáo – Tâm Linh Mẹ và bé Sách Giáo Khoa Sách Ngoại Ngữ Văn Học Sách Tôn Giáo – Tâm Linh Tiểu Thuyết – Truyện Trang chủ / Tiểu Thuyết - Truyện 119,000₫ ➤ Thời gian giao hàng toàn Quốc dự kiến 2 - 3 ngày ➤ Nội thành Hà Nội giao nhanh 2h - 12h ƯU ĐÃI THÁNG Miễn phí giao hàng đơn từ Tặng Giấy nhớ + Bút Highlight cho đơn hàng từ 499k Tặng Sổ da cao cấp + Bút ghi chú cho đơn hàng từ 699k Tặng Sách Đắc nhân tâm cho đơn hàng từ 899k Nhập mã VN30 giảm thêm cho đơn hàng từ Đăng nhập
Tình yêu em dành cho anh là thật lòng, dù chết đi em cũng muốn thấy anh được hạnh phúc? Rốt cuộc, tình cảm anh dành cho em là gì? Là tình cảm của một người đàn ông dành cho người họ yêu đến toàn tâm toàn ý hay chỉ là trách nhiệm ràng buộc bởi luật pháp. Nếu Không Là Tình Yêu là một quyển tiểu thuyết ngôn tình mang đến cho độc giả cảm xúc như vậy. Review tiểu thuyết Mãi mãi là bao xa - Diệp Lạc Vô Tâm Review sách Đôi khi muốn có ai đó ở cạnh bên Những cuốn tiểu thuyết nên đọc một lần trong đời Thể loạiNgôn tình hiện đại, ngược tâm. Tình trạngHoàn, HE Nhà xuất bảnNhà xuất bản Văn học. Giá bìa Nội dung của Nếu Không Là Tình Yêu Cảnh An Ngôn và Cảnh Mạc Vũ là anh em không cùng huyết thống, Cảnh Mạc Vũ được ba của An Ngôn chăm sóc và nuôi dạy từ nhỏ. An Ngôn từ nhỏ đến lớn đã luôn gắn bó với Mạc Vũ, cô dành cho anh những tình cảm đặc biệt. Tình cảm mà chính anh cũng từng bảo cô rằng nếu em thật sự yêu một người, dù anh ta không yêu em, em cũng phải tìm mọi cách giành được anh ta, bằng không cả đời này em sẽ không hạnh phúc. Rồi cô cũng kết hôn cùng anh, một cuộc hôn nhân mà bản thân anh chưa từng nghĩ đến, chưa từng cưỡng cầu chỉ biết chấp nhận khi bố bắt cả hai phải tiến hành hôn lễ sau một đêm anh say. Cuộc hôn nhân của họ vốn dĩ đã sai ngay từ đầu, nhưng càng lúc càng sai với sự mập mờ và cảm xúc không rõ ràng của Mạc Vũ. Anh đã yêu Hứa Tiểu Nặc rồi kia mà? Trong ngày cưới họ còn ở bên nhau, vậy tại sao anh còn gieo cho cô nhiều hi vọng mỗi khi cô muốn chấm dứt mối quan hệ để anh được hạnh phúc. Anh đối với cô là anh em hay chỉ là người chồng có trách nhiệm chứ không có tình yêu? Rốt cuộc tình yêu của anh đối với cô là gì? Cô đã cho anh rất nhiều cơ hội để nói yêu cô, cô đã hỏi anh mỗi ngày rằng Anh, anh có yêu em không? Cô đã tin rằng anh yêu mình thay vì Hứa Tiểu Nặc, bởi anh nói họ không có gì cả, cô tin. Và sau 99 bước chân đi bên anh, Cảnh An Ngôn đã bỏ hết tự tôn của mình, dành cả con tim để yêu và tin Cảnh Mạc Vũ. Nhưng anh hết lần này đến lần khác không rõ ràng làm cô thất vọng, đến cả đứa con chưa chào đời của họ cũng mất ngoài ý muốn, một bước còn lại cô không bước nữa, mà là quay lưng bỏ đi đoạn tình cảm hơn 20 năm qua. Mua tại Tiki Mua tại Fahasa Mua tại Shopee Thật nực cười cho Cảnh An Ngôn, chính cô muốn yêu hết lòng, yêu đến tận cùng, đợi anh hồi tâm chuyển ý, yêu đến nỗi trái tim đau nhói lên từng cơn, yêu đến tính mạng suýt mất vì bệnh, chỉ đợi nghe được anh nói ba chữ “Anh yêu em”. Và cuối cùng cũng chính cô tự tay cắt đứt cuộc hôn nhân của hai người, tự cô đẩy anh về lại gia đình thật sự của mình. Cô không muốn bố tiếp tục lừa Cảnh Mạc Vũ nữa, bản thân cô cũng còn yêu đấy nhưng cảm giác tội lỗi vì che giấu sự thật về thân thế thật sự của anh khiến cô thấy có lỗi. Cô đẩy anh ra khỏi thế giới của mình đầy dứt khoát và cũng lạnh lùng. Cô không muốn cố chấp ràng buộc hai người, cô muốn anh được hạnh phúc. Về Cảnh Mạc Vũ, anh chưa từng có ý định lừa dối hay ngoại tình, từ đầu đến cuối đều là một tình yêu chân thành dành cho Cảnh An Ngôn. Nhưng ngay từ đầu, anh không chấp nhận được sự thật của cuộc hôn nhân này. Lạnh lùng đến thế, nhưng tình yêu của anh cũng đã bừng tỉnh khi Cảnh An Ngôn quay lưng đi. Cô đã theo anh 99 bước chân, còn một bước nữa anh vẫn không tự mình quay lại. Bây giờ, anh sẽ là người cứu vãn mối lương duyên này, anh sẽ yêu đến tận cùng. Rốt cuộc còn có bí mật gì trong chuyện tình yêu của họ, họ đến cuối cùng vẫn dành cho đối phương cái cảm giác gọi là “tình yêu” hay không? Trích dẫn hay từ Nếu Không Là Tình Yêu Hôm đó, tôi mỉm cười bỏ đi ngay trước mặt Cảnh Mạc Vũ. Lòng tôi hoàn toàn nguội lạnh. Tôi yêu anh ba năm, anh cũng dùng sự lạnh nhạt trong ba năm để khiến tôi nhận ra một sự thật, anh chưa từng yêu tôi, cũng sẽ không yêu tôi, càng không có khả năng cưới tôi làm vợ, bởi “ngoài tôi ra, là ai cũng được”. Từ đầu đến cuối đều là tôi đa tình, là tôi cam tâm tình nguyện, là tôi “cóc cũng đòi ăn thịt thiên nga”… “Vậy em có nhìn thấy, cô dâu trong đám cưới của anh là em... Không tìm thấy em, anh chẳng cần lật tung đất trời đề tìm kiếm, bởi anh biết em ở đâu... Vì cô ấy, anh dùng tay cướp con dao, nhưng vì em, anh có thể dùng ngực đỡ đạn... So với em, cô ấy chẳng là gì cả.” “Tôi yêu anh ấy từ năm mười lăm tuổi. Lúc đó, tôi tưởng tình yêu của tôi dành cho anh ấy giống trái tim, cả đời này không bao giờ ngừng đập. Hóa ra, trái tim cũng có lúc ngừng đập, tình yêu cũng có lúc cạn kiệt…” “Lòng bàn tay nóng rực của anh nắm chặt cổ tay tôi. Hoa tuyết rơi xuống chân mày anh, từ từ tan chảy. Lần đầu tiên trong đời, tôi bắt gặp vẻ đau khổ và quyến luyến không hề che đậy trong đôi mắt đen láy của anh. “Tại sao em không thể tin anh?” “Tôi đang thất thần, Cảnh Mạc Vũ đã tiến lại gần tôi. “Nếu em đã quyết định “quấy rầy”, thì hãy “quấy rầy” đến cùng đi!” “Đúng vậy, một khi đã quyết định yêu anh, bất kể đúng sai thế nào, cũng là sự lựa chọn của tôi. Đã yêu thì yêu đến cùng.” Mua tại Tiki Mua tại Fahasa Mua tại Shopee Lời kết Nếu không là tình yêu đã là một bộ truyện ngôn tình có tiếng và ảnh hưởng sâu sắc đến nhiều độc giả, đặc biệt là các bạn yêu và thích những câu truyện tình yêu có phần éo le nhưng kết thúc có hậu. Bộ truyện được Diệp Lạc Vô Tâm viết nên đã có sức hút vô cùng lớn đối với độc giả từ rất lâu về trước, đến nay sức hút của nó vẫn không nguội lạnh đi. Review chi tiết bởi Thể Hồng
nếu không là tình yêu h